dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Bài thơ y Tiến hoàn toàn có thể coi như 1 hiện tượng lạ “xuất thần” của Quang Dũng vô thơ kháng chiến chống Pháp. Đó là “đứa con cái đầu lòng hào hoa lãng tử và tráng kiện” (Phong Lê ) được khí phách của tất cả 1 thời đại ùa vô, lẹo cánh khiến cho cái hóa học bi hùng cất cánh lên như 1 nét xinh khan hiếm sở hữu của 1 thời thơ. Và đấy là một nét xinh hào hùng bên trên lối hành binh khó khăn của những người quân Tây Tiến qua loa sự hồi ức trong phòng thơ Quang Dũng:

Quảng cáo

Bạn đang xem: dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm hỏi thẳm

Hen bú động mây súng ngửi trời

Ngàn thước lên rất cao, ngàn thước xuống

Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi

Bốn câu thơ tuy nhiên dựng lên trước đôi mắt tao cái chừng cao cho tới rợn người của mặt trận Tây Tiến. Người quân cần hành binh lên rất cao mãi, không còn dốc này cho tới dốc không giống, tiếp tục “khúc khuỷu” lại “thăm thẳm”. Nhịp thơ ngừng ở vần trắc Dốc lên khúc khuỷu / dốc thăm hỏi thẳm tưởng chừng như nghe được nhịp thở việc nặng, gấp rút của những người chiến sỹ đang được trèo núi nhằm sở hữu những chừng cao thăm hỏi thẳm. Ngỡ giống như các anh đang di chuyển vô mây, đang được cưỡi bên trên mây (“cồn mây”) nhằm lên tới đỉnh trời. Và Lúc đã có được được đỉnh tối đa thì “súng” những anh tiếp tục “ngửi trời”! Có một giờ mỉm cười, thú vị tuy nhiên nghịch ngợm của những người quân hào hoa lãng tử thủ đô hà nội Lúc đã có được được đỉnh tối đa. Không cần súng đụng chạm trời tuy nhiên là súng ngửi trời. Khẩu súng được nhân hóa như loài người (chính là những anh cơ thôi!) tiếp tục khiến cho câu thơ trở thành hóm hỉnh, nghịch ngợm, tuy nhiên ko xoàng hào hoa lãng tử của những chàng trai khu đất kinh trở nên tráng lệ lên tiến công giặc ở miền Tây. Câu bên trên việc nặng, hấp tấp gáp; câu bên dưới nhẹ dịu, mộng mơ vô sự kiêu hãnh của những người thành công. Ta hiểu trên đây không chỉ là là đinh cao của vạn vật thiên nhiên mặt mũi khu đất tuy nhiên đó là đỉnh điểm vô sự thành công của lòng tin, nghị lực người chiến sỹ.

Xem thêm: say đắm trong lần đầu

Cái chừng cao ấy chắc chắn là tiếp tục trở nên tuyệt vời vô nỗi ghi nhớ của Quang Dũng so với rán ngôi trường miền Tây đến mức độ thi sĩ cần nhắc tới nhì phen vô một đau đớn thơ cộc. Và phen loại nhì lại là 1 trong những tạo nên rực rỡ của thơ Quang Dũng:

Ngàn thước lên rất cao, ngàn thước xuống

Nhà ai Pha Luông mưa xa vời khơi..

Câu thơ hấp tấp khúc như bị ngắt thực hiện nhì Ngàn thước lên cao /  ngàn thước xuống biểu diễn miêu tả rõ ràng tuyến đường hành binh lên rất rất cao rồi lại xuống rất sâu bên trên những vách núi dựng đứng của mặt trận Tây Tiến. Nếu câu bên trên được sử dụng nhiều thanh trắc, đặc biệt quan trọng ở cuối câu thơ {ngàn thước xuống) tạo ra sự khúc khuỷu, mấp mô, chênh vênh, vất vả thì câu bên dưới lại dung toàn thanh vì thế, đa số là thanh ko vết khiến cho câu thơ nữ tính như 1 sợi sương nhẹ dịu đang được cất cánh lên trời: Nhà ai Pha Luông mưa xa vời khơi. Sự trái lập của thanh điệu, tiết điệu câu thơ mang lại sự trái lập của cảnh và tình vô nhì câu thơ và đấy đó là đường nét tài hoa cùa ganh đua sĩ. Xưa, Tản Đà cũng đều có câu thơ như vậy:

Xem thêm: chủ đề thuyết trình hay

Tài cao phn thấp, c khí uất

Giang hồ say sưa nghịch ngợm quên quê mùi hương

Nhưng câu thơ của Tản Đà hầu hết là khêu tình, còn câu thơ của Quang Dũng hầu hết lại là vẽ cảnh. Tất nhiên vô cảnh sở hữu tình. Trên lối hành binh rời khỏi trận, hình hình ảnh một cái mái ấm thấp thông thoáng vô mùng mưa mỏng tanh điểm sống lưng chừng núi thì rét mướt lòng chiến sỹ, khêu ghi nhớ tình người biết bao! Mặt không giống, bên trên lối hành binh chênh vênh vách núi dựng đứng, vẫn ko bỏ dở một cái thi sĩ mơ như thế, thì cơ đó là tâm trạng hào hoa lãng tử nghệ sỹ của những người quân Tây Tiến - những chàng trai kinh trở nên “đêm mơ thủ đô hà nội dáng vẻ kiều thơm”. Tâm hồn những anh cần đa dạng, cao đẹp mắt, romantic ra sao thì mới có thể cảm biến được cảnh quan như thế. Và chi một đau đớn thơ ghi nhớ lại bước lối hành binh bên trên núi cao Tây Tiến của những anh tuy nhiên tiếp tục thể hiện rõ rệt tài hoa ấy. Đó là khẩu khí Quang Dũng tiếp tục thổi hồn vô ngôn từ ganh đua ca nhằm tạo ra sự đau đớn thơ tuyệt cây bút đem đậm màu thơ Tây Tiến này.