thoáng chốc phải lòng em

                                    
                                              

Giản Ngôn Chi ngớ người, nom vô hai con mắt đang được cười cợt xấu xí của anh ý, nghẹn họng cả buổi trời mới nhất rằng được một câu, "Lưu manh."

"Nhìn tí thôi nhưng mà, em keo dán giấy thế."

Bạn đang xem: thoáng chốc phải lòng em

Giản Ngôn Chi đem kệ anh, vực lên lắc lấy cái quần trong anh đang được vậy rồi ném vô valy, Hà Uyên vòng đeo tay qua loa eo cô, kéo cô ngồi lên đùi bản thân.

"Không cho tới coi tuy nhiên ôm một tí thì vẫn được chứ." Hà Uyên siết vòng đeo tay lại, vùi nguồn vào cổ của cô ý.

Điều hòa vô chống đang được ở nhiệt độ phỏng cực kỳ thấp, cái ôm này của anh ý khiến cho toàn bộ cơ thể cô được bảo phủ vô một luồng khá giá buốt. Giản Ngôn Chi ko giãy giụa dụa, nhẹ dịu bao phủ lấy vai anh.

"Nể tình anh vạn dặm xa vời xôi chạy cho tới phía trên nên cho tới anh ôm một lúc đấy."

Giản Ngôn Chi sờ tóc anh, tóc của anh ý cực kỳ mượt, với hương thơm dầu gội thong thả nhạt nhẽo. Sờ mãi thực hiện Giản Ngôn Chi tự động dưng với xúc cảm như bản thân đang được sờ một con cái Golden vậy.

"Sờ tiếp tục chưa?"

Giản Ngôn Chi "ừm" một giờ, luồn năm ngón tay vô tóc anh, "giống Lục Chính Đức ngôi nhà tè Tuyết khiếp."

Hà Uyên ngẩn rời khỏi, ngấc đầu dậy nom cô, đôi mắt tối vừa phải lại, "Lục Chính Đức là ai?"

Giản Ngôn Chi rời khỏi vẻ tráng lệ và trang nghiêm, "Lục Chính Đức là Lục Chính Đức chứ ai..."

"Em cũng hoặc sờ tóc thằng tê liệt như vậy này à?"

Biểu cảm bên trên mặt mày Hà Uyên thời điểm hiện tại loại "Từ đâu chui rời khỏi một thằng Lục Chính Đức huỷ đám thế này", Giản Ngôn Chi cố nhịn cười cợt, "Đúng rồi, lượt này thanh lịch ngôi nhà tè Tuyết em cũng sờ không còn á."

Mặt Hà Uyên càng thêm thắt đen kịt.

Giản Ngôn Chi miết bằng mối nhăn đằm thắm nhị sản phẩm lông mày của anh ý, "Nhưng nhưng mà tè Tuyết rằng đã lấy nó về ngôi nhà bà nước ngoài rồi, nhằm bà nước ngoài của chính nó nuôi."

Xem thêm: buồn thì cứ khóc đi lyrics

"Nuôi?"

"Ừa, là con cái Golden nhưng mà tè Tuyết nuôi bao nhiêu năm trời á."

Hà Uyên, "......"

Giản Ngôn Chi thở lâu năm, tiếp sau đó dụ dỗ dành riêng, rằng, "ây domain authority, tuy nhiên anh rất đẹp trai rộng lớn nó nên em mến anh rộng lớn."

Hà Uyên híp đôi mắt, nhéo eo cô, "Cho em chừa này, dám đùa anh hả?"

"Á á á nhột——"

Giản Ngôn Chi cuống quýt vàng giãy giụa dụa tách ngoài tay anh, hệ ngược là cặp chân white nõn của cô ý cứ vậy nhưng mà cọ vô chân anh, nom rất là đã mắt.

Hà Uyên nom mãi nom mãi rồi dừng trêu cô.

Mắt anh thẫm lại, một tay nâng lấy eo cô, tay còn sót lại lưu giữ lấy cái chân đang được di chuyển của cô ý, áp sát lại thơm lên môi cô.

Giản Ngôn Chi đột nhiên thấy với gì tê liệt âm giá buốt đụng chạm vô môi bản thân, vị giác anh nhẹ dịu luồn vô cuốn lấy cô, anh cực kỳ vội vàng, khiến cho lưỡi cô phân phát nhức, tuy nhiên cái xúc cảm nhức đó lại xen láo nháo một chút ít kích ứng kì quái.

Cô "ưm" một giờ, nhị tay kể từ từ vòng rời khỏi sau bao phủ lấy anh.

Xem thêm: kỷ niệm hay kỉ niệm

Có điều lòng bàn tay chính thức rịn các giọt mồ hôi.

Điện thoại sụp đổ chuông, là của Hà Uyên, Giản Ngôn Chi ngửa Output đầu ra, "Của anh..."

Hà Uyên liếc nom, bên trên màn hình hiển thị hiển thị thương hiệu Lão Dao, "Cứ kệ chuồn."