kẻ bị vứt bỏ cường đại nhất

Phủ Ly vương vãi.

"Vương gia, ngài thật xấu xa thẳm, nhẹ nhõm một chút nào." Giọng rằng nũng nịu của một người phụ nữ giới vang lên.

Bạn đang xem: kẻ bị vứt bỏ cường đại nhất

"Tiểu yêu quái, chẳng cần những ngươi quí bổn vương vãi xấu xí thế sao?" Giọng rằng giá buốt lùng của những người nam nhi giá buốt lùng chứa đựng một ít đùa bỡn.

Ngọc Ý cảm nhận thấy mặt mày tai thiệt tiếng ồn, cô đặc biệt buồn chán, thời điểm hiện nay mới nhất bừng cởi đôi mắt.

Đập vô đôi mắt cô là gia cụ cổ kính nạm tơ vàng được làm bằng gỗ, lụa đỏ rực treo từng chống, tất cả tô điểm vô nằm trong tinh ranh xảo, sang chảnh cổ kính, ngay sát này còn một người nam nhi được bao nhiêu người phụ nữ giới ăn mặc quần áo hở hốc vây xung quanh lấy lòng, nhìn cảnh tượng đặc biệt lãng phí đường.

Hơn nữa, cô còn đang ăn mặc áo cưới cổ xưa.

Ngọc Ý trợn tròn trĩnh đôi mắt.

Chẳng cần cô đang được tinh ranh luyện dung dịch giải độc vô chống thực nghiệm tiên tiến nhất mà? Sao lại xuất hiện tại ở đây?

Hơn nữa, những người dân đằng trước là ai?

Đúng thời điểm hiện nay, một lô ký ức ko thuộc sở hữu Ngọc Ý đâm vào đầu cô, khiến cho đầu cô nhức như chuẩn bị nứt.

Hóa đi ra người sở hữu của khung người này cũng thương hiệu là Ngọc Ý, trùng thương hiệu trùng chúng ta với cô, nàng tao là đích nữ giới của quá tướng tá, Vương phi lúc này của Ly vương vãi, mặt mày mũi xấu xí xí, tự phụ không nghe lời, cậy sủng nhưng mà kiêu, là kẻ phụ nữ giới ăn đùa trác táng có tiếng ở kinh trở thành. Nàng tao yêu thương Ly vương vãi Bạch Tử Huân đậm đà, nên ko tiếc lấy mạng bản thân đi ra nhằm nghiền phụ thân nàng tao thỏa hiệp, vô cung van lơn nhà vua ban thơm.

Đêm ni là hiện đại thơm của mình, Bạch Tử Huân đem bao nhiêu cô nàng cung cấp hoa cho tới chống tân thơm của mình nhằm mưa mây, hơn thế nữa hắn tao còn chế diễu nguyên vẹn chủ: "Ta thà cưới gái cung cấp hoa cũng ko lấy người xấu xí xí thực hiện vợ!"

Bị sỉ nhục như thế, khiến cho cho những người kiêu ngạo như nguyên vẹn mái ấm cảm nhận thấy vô nằm trong khổ đau và vô vọng, nên nàng tao đang được đâm nguồn vào góc bàn tự động tử, tiếp sau đó cô đang được xuyên cho tới phía trên, còn Bạch Tử Huân thì chẳng quan hoài đến việc sinh sống bị tiêu diệt của nguyên vẹn mái ấm, hắn tao rằng nàng tao chỉ thực hiện cỗ thực hiện tịch, cho dù là nàng tao sở hữu bị tiêu diệt, hắn tao cũng chẳng thèm liếc nhìn nàng tao lấy một phiên.

Ngọc Ý hạ giọng nói lại những điều nhưng mà Ly vương vãi đang được rằng với nguyên vẹn mái ấm, tiếp sau đó cô nở nụ cười cợt giá buốt lùng.

Ngọc Ý thấy ở kề bên sở hữu bao nhiêu loại như táo đỏ rực, hạt lạc, xa lánh tức bước vào, vậy một ngược táo đỏ rực phun vào một trong những huyệt vị nào là ê bên trên người Bạch Tử Huân.

Bạch Tử Huân đang được điên loạn hưng phấn, chợt thấy sở hữu nơi nào bên trên người nhói nhức, mặc dù thế hắn tao chẳng quan hoài nhưng mà vẫn kế tiếp điên loạn, thành quả tự nhiên hắn tao nhíu mi, sắc mặt mày trở thành lạnh giá.

"Vương gia, ngài sao vậy?" Mấy người phụ nữ giới quan hoài trông nom.

"Cút!" Bạch Tử Huân nổi xung gầm lên.

Mấy người phụ nữ giới ê hoảng hốt hãi, ngay tắp lự nhặt ăn mặc quần áo bên dưới khu đất chạy ra phía bên ngoài.

Đôi đôi mắt phượng của Ngọc Ý lóe lên tia lạnh giá và mai mỉa, kể từ ni về sau coi hắn tao còn rất có thể mò mẫm phụ nữ giới thực hiện chuyện ê sao.

Đúng là Bạch Tử Huân đặc biệt đẹp nhất trai, khuôn mặt sở hữu khía cạnh rõ rệt, ngũ quan lại sắc đường nét, lông mi đen ngòm như mực, ánh nhìn sáng sủa như sao, cho dù là lúc này hắn tao đang được tức phẫn nộ những vẫn ko hề tác động đến việc ngược ngạo và cao quý của hắn tao.

Mỹ phái nam hàng đầu Thịnh Kinh, không mong muốn lại là tra phái nam.

Nghĩ lại những hành vi của hắn tao với nguyên vẹn mái ấm, hai con mắt của Ngọc Ý lóe lên tia sắc bén, cô cố ý bước lên, giọng điệu tai ác lạ: "Vương gia, sở hữu cần chúng ta ko đầy đủ nhằm vừa lòng ngài đích thị không? Hay nhằm tao cho tới, tao đáp ứng tiếp tục phục dịch ngài vô nằm trong sung sướng…"

"Cút tức thì, ngươi nhưng mà cũng xứng sao?" Bạch Tử Huân thấy khuôn mặt xấu xí xí ê kề sát vô mặt mày bản thân, hắn tao ngán ghét bỏ đẩy cô đi ra.

Ngọc Ý bị hắn tao đẩy trượt xuống khu đất, cô nhức mong muốn bị tiêu diệt vẫn trầm trồ không có tội và quan lại tâm: "Vương gia, ngài chớ giá buốt phẫn nộ, tao thiệt sự rất có thể vừa lòng ngài nhưng mà."

"Câm mồm, đời này bổn vương vãi cũng không thích thấy mặt mày ngươi!" Ly vương vãi vực lên nhặt ăn mặc quần áo bên trên nệm đem lên, tiếp sau đó ko thèm liếc Ngọc Ý đang được trượt bên dưới khu đất đang được tách ngoài chống.

Ngọc Ý nhìn bóng hình Ly vương vãi với ánh nhìn giá buốt lùng, vô đôi mắt lóe lên tia đắc ý và khinh thường bỉ.

Sau Khi Bạch Tử Huân tách ngoài sảnh sau, hắn tao tức cho tới hộc tiết.

Đang thông thường sao lại bất ngờ ko lên được, chắc hẳn rằng bị người phụ nữ giới xấu xí xí Ngọc Ý ê thực hiện mang lại kinh tởm.

Bạch Tử Huân trầm trồ tức bực và ngán ghét bỏ, hắn tao ngay tắp lự lấy giấy má cây viết ghi chép một lá hưu thư.

"Người đâu cho tới đây! Đưa lá hưu thư này cho những người phụ nữ giới xấu xí xí ê, bảo nàng tao quanh về phủ Thừa tướng tá trong tầm tía ngày, còn nếu như không bổn vương vãi cũng ko quan ngại trả một xác bị tiêu diệt về ê." Bạch Tử Huân tức phẫn nộ hừ giá buốt.

"Vâng." Thị vệ Lãnh Vu ngay tắp lự tuân theo điều hắn tao rằng.

Xem thêm: tôi còn có thể cứu vãn một chút không

Bạch Tử Huân một vừa hai phải lên đường, Ngọc Ý đang được cảm nhận thấy đặc biệt buồn ngủ.

Nhưng khuôn mẫu nệm có một không hai vô chống đã trở nên thương hiệu nam nhi khốn nàn và bao nhiêu người phụ nữ giới của hắn tao thực hiện dơ, cô không thích ngủ ở ê, đành vực lên tấp tểnh vệ sinh mang lại tỉnh.

Nha trả hồi môn Nguyệt Nhi của nguyên vẹn mái ấm một vừa hai phải phục dịch cô vệ sinh kết thúc, thì bên phía ngoài vang lên giờ đồng hồ gõ cửa ngõ.

"Thuộc hạ van lơn cầu con kiến Ngọc tiểu thư!"

Không cần Vương phi, nhưng mà là Ngọc tiểu thư, rất có thể thấy người cả phủ Ly vương vãi ghét bỏ cô ra sao.

"Chuyện gì?" Ngọc Ý chất vấn.

"Vương gia bảo nằm trong hạ mang tới một lá hưu thư, còn bảo Ngọc tiểu thư cần tự động cút về phủ Thừa tướng tá trong tầm tía ngày, nếu như không…" Lãnh Vu ko rằng không còn câu tiếp theo sau.

Ngọc Ý xuất hiện, điềm tĩnh giơ tay nhận lá hưu thư kia: "Cảm ơn!"

Cảnh tượng vô Dự kiến ko hề ra mắt, thậm chí còn Ngọc Ý còn điềm tĩnh như người bị vứt ko cần là cô, mãi cho tới Khi cửa ngõ chống đóng góp lại, Lãnh Vu vẫn trầm trồ vô nằm trong sửng sốt, hắn tao cho là bản thân thấy ảo giác.

Khi Ngọc tiểu thư này thấy lá hưu thư Vương gia ghi chép cho chính bản thân, nàng tao không những ko một khóc, nhì làm mưa làm gió, tía thắt cổ mà còn phải, mà còn phải rằng cảm ơn với hắn tao, thực sự kỳ lạ!

Phải hiểu được, cả Thịnh Kinh này đều đã biết Ngọc tiểu thư quí Vương gia nhiều cho tới thế nào là, nhằm gả mang lại Vương gia, nàng tao ko tiếc lấy mạng bản thân đi ra nhằm rình rập đe dọa.

Thấy Ngọc Ý trở lại, Nguyệt Nhi phiền lòng ngay sát chết: "Tiểu thư, Vương gia thiệt sự ghi chép hưu thư mang lại người rồi, cần làm thế nào lúc này, người một vừa hai phải mới nhất gả cho tới phía trên một ngày đã trở nên vứt, nếu như chuyện này truyền ra phía bên ngoài, trong tương lai người sinh sống thế nào?"

"Nên sinh sống thế nào là thì cứ sinh sống như vậy, thiếu hụt Bạch Tử Huân tao cũng chẳng rơi rụng từng miếng thịt nào là." Ngọc Ý hừ giá buốt.

"Nhưng nhưng mà đái thư, chẳng cần trước ê người quí Ly vương vãi nhất ư? Sao giờ lại chợt nhiên…" Nguyệt Nhi khó khăn hiểu, chất vấn.

"Nha đầu ngốc này, ngươi cũng bảo này đó là ngày xưa đích thị không? Đêm tân thơm nhưng mà Bạch Tử Huân còn sỉ nhục tao như thế, đang được khiến cho tao không còn kỳ vọng với hắn tao. Bây giờ tao tâm lý cẩn trọng rồi, dưa hái xanh xao ko ngọt, tao mơ tưởng hồ nước đồ gia dụng chục bao nhiêu năm quí một thương hiệu cặn buồn phiền, trong tương lai tao tiếp tục chỉ sinh sống vì như thế bạn dạng thân mật bản thân nhưng mà thôi." Ngọc Ý đáp.

Nhìn vẻ mặt mày nhất quyết và trang nghiêm của đái, Nguyệt Nhi vô nằm trong sửng sốt và hoảng hốt hãi, tuy nhiên cũng cảm nhận thấy đặc biệt vui mừng mừng.

Trước ê vì như thế Ly vương vãi, đái thư đang được Chịu rất nhiều khổ đau rồi, giờ cô buông được là rất tốt.

Ngày ngày sau.

Mới hửng sáng sủa, Ngọc Ý đang được tỉnh táo, cô thay cho ăn mặc quần áo của Nguyệt Nhi rồi trèo tường thoát ra khỏi vương vãi phủ, lên đường trực tiếp cho tới đường phố phồn vinh nhất vô kinh trở thành.

Cô treo lá hưu thư của Bạch Tử Huân ở cửa ngõ Thiên Hạ Lâu nằm tại vị trí trung tâm đường phố, tiếp sau đó trở lại bám theo lối cũ.

Trong thời hạn cụt, Thịnh Kinh như khuôn mẫu nồi nổ tung, toàn bộ người xem đều đã biết Ly vương vãi đang được vứt Ngọc Ý, lá hưu thư ngoài cửa ngõ Thiên Hạ Lâu đó là vật chứng.

Mọi người đặc biệt khinh thường thông thường Ngọc Ý, mặt mày mũi xấu xí xí nhưng mà dám mơ tưởng cho tới mỹ phái nam số một kinh trở thành, rốt cuộc ngày trở thành thơm trước tiên đã trở nên vứt, thực sự xứng danh.

Tin tức một truyền chục, chục truyền trăm, đương nhiên cũng cho tới tai phủ Ly vương vãi, hoàng cung và mái ấm chúng ta Ngọc.

Lúc này, bên trên nhã gian lận chữ Thiên ở Thiên Hạ Lâu.

Một người nam nhi đem bạch nó ngồi phụ thuộc vào hành lang cửa số, nghe người xem buôn dưa lê sẩy rả bên phía ngoài, hắn khẽ vuốt ve sầu cái ly bởi vì bạch ngọc.

"Thế tử, trong ngày hôm qua Ly vương vãi một vừa hai phải mới nhất trở thành thơm với Ngọc Ý, thời điểm hôm nay hắn tao đang được treo hưu thư ngoài cửa ngõ Thiên Hạ Lâu, hắn tao mong muốn nghiền nàng tao cần bị tiêu diệt." Thị vệ Liêu Tinh rằng.

Từ trước cho tới này, danh dự là loại cần thiết nhất với cùng 1 người phụ nữ giới, nếu như bị vứt thì chục người dân có cho tới chín người tiếp tục nghĩ về quẩn, treo cổ tự động tử vì như thế cảm nhận thấy không thể mặt mày mũi nào là nhằm sinh sống.

Ngoài cửa ngõ, một thị về không giống phi vào, nói: "Thế tử, nằm trong hạ đang được khảo sát kết thúc, lá hưu thư ê ko cần bởi Ly vương vãi treo, nhưng mà bởi một nha trả sở hữu vóc dáng vẻ nhỏ nhắn, người ê trèo tường vô sảnh sau của phủ Ly vương vãi."

Xem thêm: buồn thì cứ khóc đi lyrics

Sắc mặt mày Quân Viễn tối tăm, trắng bệch, hắn khá nhíu mày: "Liêu Tinh, ngươi gửi bức hưu thư ê cho tới hoàng cung."

"Vâng." Liêu Tinh ngay tắp lự đi làm việc.

"Thế tử, sao ngài lại thực hiện như thế?" Hình Lâm khó khăn hiểu, chất vấn.