bài thơ về đất nước

  • Giải trí
  • Giới sao
  • Trong nước

Thứ sáu, 3/6/2011, 12:49 (GMT+7)

Đất nước - Nguyễn Đình Thi

Bạn đang xem: bài thơ về đất nước

Mùa thu ni không giống rồi
Tôi đứng mừng rỡ nghe thân mật núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay cho áo mới
Trong biếc trình bày mỉm cười thiết tha!
Trời xanh xao đó là của bọn chúng ta
Núi rừng đó là của bọn chúng ta
Những cánh đồng thơm phức ngát
Những ngả lối chén ngát
Những loại sông đỏ loét nặng trĩu phù sa
Nước bọn chúng ta
Nước những người dân ko khi nào khuất
Đêm tối rầm rì nhập giờ đất
Những buổi rất lâu rồi vọng trình bày về! 
...
  (trích đoạn)

Việt Nam quê nhà tao - Nguyễn Đình Thi

Việt Nam quốc gia tao ơi
Mênh mông biển lớn lúa đâu trời xinh hơn
Cánh cò cất cánh lả rập rờn
Mây nhòa lấp đỉnh Trường Sơn sớm chiều
Quê hương thơm biết bao nhiêu thân mật yêu thương
Bao nhiêu đời tiếp tục Chịu nhiều thương nhức
Mặt người vất vả in thâm thúy
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
Đất nghèo nàn nuôi những hero
Chìm nhập huyết lửa lại vùng đứng lên
Đạp kẻ thù xuống khu đất thâm
Súng gươm vứt quăng quật lại hiền lành như xưa.
Việt Nam khu đất nắng nóng chan hoà
Hoa thơm phức trái ngược ngọt tứ mùa trời xanh xao
Mắt thâm cô nàng lộng lẫy
Yêu ai yêu thương hoàn toàn tấm tình thuỷ công cộng
Đất trăm nghề ngỗng của trăm vùng
Khách phương xa xôi cho tới quái lạ thám thính coi
Tay người như đem phép tắc tiên
Trên tre lá cũng đan ngàn bài xích thơ
Nước bâng khuâng những bến đò
Đêm tối còn vọng câu hò Trương Chi
Đói nghèo nàn nên cần chia tay
Xót xa xôi lòng kẻ tách quê lên lối
Ta chuồn tao lưu giữ núi rừng
Ta chuồn tao lưu giữ loại sông vỗ bờ
Nhớ đồng ruộng, lưu giữ khoai ngô
Bát cơm trắng rau xanh muống trái ngược cà giòn rụm...

Đất nước - Nguyễn Khoa Điềm

Khi tao tăng trưởng Đất Nước tiếp tục đem rồi
Đất Nước đem trong mỗi loại "ngày xửa rất lâu rồi..." u thông thường hoặc kể
Đất Nước chính thức với miếng trầu giờ đây bà ăn
Đất Nước tăng trưởng khi dân bản thân biết trồng tre tuy nhiên tấn công giặc
Tóc u thì bươi sau đầu
Cha u thương nhau vì như thế gừng cay muối bột mặn
Cái kèo, loại cột trở nên tên
Hạt gạo cần một nắng nóng nhị sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước đem từ thời điểm ngày cơ...

Đất là điểm anh cho tới trường
Nước là điểm em tắm
Đất Nước là điểm tao hò hẹn
Đất Nước là điểm em tấn công rơi cái khăn nhập nỗi lưu giữ thầm
Đất là điểm "con chim phụng hoàng cất cánh về hòn núi bạc"
Nước là điểm "con cá ngư ông móng nước biển lớn khơi"
Thời gian giảo đằng đẵng
Không gian giảo mênh mông
Đất Nước là điểm dân bản thân đàon tụ
Đất là điểm Chim về
Nước là điểm Rồng ở
Lạc Long Quân và Âu Cơ
Đẻ rời khỏi đồng bào tao nhập quấn trứng
Những ai đó đã khuất
Những ai bây giờ
Yêu nhau và sinh con cái đẻ cái
Gánh vác phần người chuồn trước nhằm lại
Dặn thám thính con cái con cháu chuyện mai sau
Hàng năm ăn đâu thực hiện đâu
Cũng biết cúi đầu lưu giữ ngày giỗ Tổ
Trong anh và em hôm nay
Đều mang trong mình một phần Đất Nước
Khi nhị đứa rứa tay
Đất Nước nhập bọn chúng bản thân hợp lý nồng thắm
Khi tất cả chúng ta di động từng người
Đất nước vẹn tròn trĩnh, to tướng lớn

Mai này con cái tao rộng lớn lên
Con tiếp tục đem quốc gia chuồn xa
Đến những mon ngày mơ mộng
Em ơi em Đất Nước là huyết xương của mình
Phải biết khăng khít san sẻ
Phải biết hóa thân mật mang lại dáng vẻ hình xứ sở
Làm nên Đất Nước muôn thuở...

(Trích ngôi trường ca "Mặt lối khát vọng")


Bài học tập đầu mang lại con cái - Đỗ Trung Quân

Quê hương thơm là gì hở u
Mà giáo viên dạy dỗ cần yêu thương
Quê hương thơm là gì hở u
Ai ra đi cũng lưu giữ nhiều

Quê hương thơm là chùm khế ngọt
Cho con cái trèo hái thường ngày
Quê hương thơm là lối đi học tập
Con về rợp bướm vàng cất cánh

Quê hương thơm là con cái diều biếc
Tuổi thơ con cái thả bên trên đồng
Quê hương thơm là con cái đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương thơm là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng lấp
Là hương thơm hoa đồng cỏ nội
Bay nhập giấc mộng tối hè

Xem thêm: tổng đài đặt vé xe phương trang

Quê hương thơm là vòng đeo tay lạnh lẽo
Con ở ngủ thân mật mưa tối
Quê hương thơm là tối trăng tỏ
Hoa cau rụng white ngoài thềm

Quê hương thơm là vàng hoa túng thiếu
Là hồng tím giậu mùng tơi
Là đỏ loét song bờ dâm bụt
Màu hoa sen white tinh anh khôi

Quê hương thơm từng người duy nhất
Như là duy nhất u thôi
Quê hương thơm nếu như ai ko lưu giữ...
Sẽ ko rộng lớn nổi trở nên người.


Người đi tìm kiếm hình của nước - Chế Lan Viên

Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước
Cây cỏ nhập nằm mê xanh xao sắc biếc quê nhà
Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì như thế Tổ quốc
Chẳng yên tĩnh lòng khi nom một nhành hoa.

Ngày mai dân tao tiếp tục sinh sống sao đây?
Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?
Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủ
Cánh tay thần Phù Đổng tiếp tục vươn mây?

Rồi cờ tiếp tục rời khỏi sao? Tiếng hát tiếp tục rời khỏi sao?
Nụ mỉm cười tiếp tục rời khỏi sao?
Ơi, độc lập!
Xanh biết bao nhiêu là trời xanh xao Tổ quốc
Khi tự tại về chói phía trên đầu.

(Trích đoạn)

Thơ tình người bộ đội biển lớn - Trần Đăng Khoa

Anh rời khỏi khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia ly, anh đi dạo bên trên bến cảng
Biển một phía và em một phía.

Biển tiếng ồn ào, em lại nhẹ nhàng êm
Em một vừa hai phải trình bày câu chi rồi mỉm mỉm cười lặng lẽ
Anh như con cái tàu, lắng sóng kể từ nhị phía
Biển một phía và em một bên

Xem thêm: unit 9 cities of the future

Ngày mai, ngày mai khi TP. Hồ Chí Minh lên đèn
Tàu anh buông neo bên dưới chùm sao xa xôi lắc
Thăm thẳm nước trôi, tuy nhiên anh ko cô độc
Biển một phía và em một phía.

Đất nước gian khó ko khi nào bình yên
Bão thổi liên tù tì trong mỗi vòng tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một phía và em một phía.

Vòm trời cơ rất có thể sẽ không còn em
Không hiểu nữa. Chỉ còn anh với cỏ
Cho dù vậy thì anh vẫn nhớ
Biển một phía và em một phía.